Khái niệm
Trong lí thuyết xác suất, sự kiện được hiểu như là một sự việc, một hiện tượng nào đó của cuộc sống tự nhiên và xã hội.
Phép thử ngẫu nhiên (hay còn gọi là phép thử) là một hành động hay thí nghiệm mà ta không đoán trước được kết quả của nó, tuy nhiên có thể xác định được tập hợp tất cả các kết quả có thể có của phép thử đó.
Ví dụ: Gieo một con xúc xắc đồng chất trên một mặt phẳng (phép thử). Phép thử này có 6 kết quả là: xuất hiện mặt 1 chấm, mặt 2 chấm, ..., mặt 6 chấm. Mỗi kết quả này cùng với các kết quả phức tạp hơn như: xuất hiện mặt có số chấm là số nguyên tố, mặt có số chấm chẵn, mặt có số chấm là bội của 2, đều có thể coi là các sự kiện.
Như vậy kết quả của một phép thử là một trường hợp riêng của sự kiện. Sự kiện được gọi là tất yếu, nếu nó chắc chắn xảy ra, và được gọi là bất khả, nếu nó không thể xảy ra khi thực hiện phép thử. Còn nếu sự kiện có thể hoặc không xảy ra sẽ được gọi là sự kiện ngẫu nhiên.
Để mô tả một phép thử, người ta xác định một tập hợp các kết quả của nó. Tập hợp tất cả các kết quả của một phép thử tạo thành không gian các sự kiện sơ cấp (hay không gian mẫu), kí hiệu là $\Omega$. Chẳng hạn, trong Ví dụ trên, nếu kí hiệu
$A_i$ là sự kiện xuất hiện mặt $i$ chấm ($i = 1, 6$) thì $\Omega=\{A_1,A_2,A_3,A_4,A_5,A_6\}$.